Diễn Đàn Phật Pháp , Phật Học , Phật Tử . Phật Giáo
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 22/11/12, 01:11 pm

N CƯỜI DƯỚI ĐÁY M

Do cư sĩ DIU ĐNH h bút


TÂN
là ng
ười sng
b
ng ngh
đào m
, hôm nay li mi có mt
đám ma m
i chôn. Tân
hay đào nh
ng ngôi m
thu
c nhà giàu đ
hôi c
a, không phi d dàng ly được vì
h
cho người
canh gác r
t cn
th
n. Hôm nay, có mt
đám ma cũng thu
c nhà giàu nghe
đ
n người
này trúng 5 t
vé s đc bit.
Ngôi m
được
chôn g
n na
tháng, coi b

th
y ko ai léo hánh nên h không canh na.



Tân
s
ng ch mt mình trong ngôi nhà t c gn khu nghĩa trang nm đi
di
n vi
nh
ng ngôi m
h
ng ngày thường
ch
ng kiến
nhi
u đám ma. Tân sng
b
ng cách hôi
c
a người
ch
ết, ăn tha
nh
ng thc
ăn cúng m
. Cha m
không còn, ng
ười
thân
cũng ko, Tân ch
sng
lũi hũi m
t mình. Người
mà Tân đ
ý đó là mt
cô xóm trên
th
ường đi làm ngang qua khu này. Người gì sao mà d thương, xinh xn quá. TÂN thm
nghĩ và
ước mình s
giàu có, c
t mt
ngôi nhà và c
ưới
cô gái mà mình yêu thích.
B
ng TÂN ngh đến nhng
t
vé s,
giá nh
ư mình có được
nó .



Vào
m
t đêm trăng tròn…….


Hôm nay là 13 âm l
ch, trăng cũng đã đ sáng đ
TÂN th
c hin
ý đ
. Mang theo cái cuc,
TÂN cu
c tng
cu
c lên ngôi m mi chôn chưa đy tháng âm thanh phát
ra ph
t, pht...
M
hôi bt đu chy,
khi h
ết lp đt là đến np quan tài, bp
…két….n
p quan tài được m ra ,mùi hôi thúi t trong xác chết bc lên. T
trong
l
ng ngc
TÂN c
m thy
nh
ư ngt th,
mùi hôi xông th
ng vào mũi, mi
th
trong
ru
t ca
TÂN nh
ư trào lên e …e
…..Nh
ưng phi nhanh chóng TÂN ln vào túi áo ca
ng
ười chết
và lôi ra. A!...đây r
i 5 t
còn n
m trong túi áo đây ,TÂN mng r
rút nhanh, b
ng TÂN nhìn thy gương mt ca
ng
ười chết
nhe răng c
ười
,d
ưới ánh
trăng ph
n x
TÂN có c
m giác như vy, ni
ám
nh này làm cho TÂN sn tóc gáy .




Nhanh chóng TÂN b
chy mt mch v
nhà. Ngày hôm sau, người
nhà phát hin ngôi
m b đào bi. H
la ó ri mướn người lp
đt và cúng kiến lp bia. Còn TÂN cm
5t vé s còn thi hn
đi lãnh tin và cuc sng giàu sang bt
đu mi m. Vi
s tin đó, TÂN xây nhà, mướn người
ri
kinh doanh và cưới v (người v
mà TÂN hng ao ước). Mt cuc
sng huy hoàng
hay mt cuc sng đa
ngc đang ch đi Tân đây ta phi
theo dõi xem sao ??………

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 22/11/12, 01:18 pm

TÂN là con mt
mà gia đình li nghèo
,nên ko được đi hc nhiu,cha m
qua đi quá sm ,cuc sng
thiếu trước ht sau nên khi cm
đng tin t 5 t
vé s trúng đc bit thì qu
là vượt khi s mơ ước ca bn thân . Tân làm mi
th đ cho bn thân được
sung sướng .

Trong khi đó người mà TÂN
yêu mến là mt cô gái va đp người
li thông minh ,có hc thc ,khi thy
TÂN giàu có nhưng li dt thì ưng lin đ d
li dng, thế là đám cưới
được tiến hành long trng ,cô mc chiếc áo cô dâu tuyt
đp như mt nàng tiên,lng ly bước
vào căn nhà bit th ,mt cuc
sng sang hoa ch đón cô.
cô tr thành cô ch ngôi bit th ,vì cuc
sng giàu có thigian trng vng cô bun
nên m ra mt nơi kinh doanh buôn
bán vi .


Mi giao tiếp buôn bán rt thun,lm
người thường mê cô vì tài ăn nói giao
tiếp ,càng lúc cô được nhiu anh chàng đp
trai ,lch lãm bao
quanh.Mi khi đng trên lu nhìn qua ca s thy
v đi đi v v ,cười
nói vi nhiu người lòng ca
TÂN như la đt ,máu trong người c sôi lên sùng sc
,nhưng TÂN vn
phi cam chu,s cam chu
càng lúc càng dâng lên,TÂN tr
lên mt con người ác đc và hung tn
.


Tân cn ngăn không cho v buôn bán na,và mi kinh doanh hàng hóa sang hết cho người khác ,và ngm ngm mướn
giang h thanh toán nhng người mà TÂN tình nghi là tình nhân ca v mình, và nhng
thãm kch luôn xy ra ,người v ca
TÂN đã không chu ni trước làn sóng căm hn
ca người chng ,cô b
người chng giam lng nơi bit th ,hng
ngày ch có người dâng cơm ,t đó
danh tiếng gi là v chng
nhưng không h
gp nhau .


Tân cũng âm thm nht mình trong phòng và không
còn nói chuyn vi ai ,ngoài người mướn
,cơm nước mi th đu
do người mướn lo toan ,thnh
thong người v được
bác tài xế ch đến ngân hàng,xong ch
cô v ,cuc sng trôi đi lng
l được 1 năm ,thì mt hôm TÂN đng trước gương soi mình ,thì TÂN la lên Á! Mt
hình bóng kinh hoàng ,mà không th
nào TÂN tin được,khi trước mt mình mt
hình nh ghê rn xut hin
.

Tân đưa hai bàn tay xương su ca mình sao mà m như da bc xương ,r vào gương mt nht nht
xanh xanh như da người
chết đôi mt sâu thm,đôi gò má hc hác ,nhìn vào cái đu ca mình như cái đu
lâu ,Tân ngm mình trong
gương ri
nhe hàm răng ra cười ,TÂN
bng ni da gà ,nhìn mình bây gi nhưcái xác nhe răng cười lúc TÂN ly 5 t vé s
.

Tân ngh đến hình nh đó thì toàn thân run lên ,ni ám nh c
bám theo Tân tr nên như b ma ám ,không mun gp ai ,k
c người ,cơm ch được đưa qua k ca ,người
đt mâm cơm xung đt trước
ca phòng ri giơ tay gõ cc
..cc… ri b đi ,ch
còn thy cánh tay thò ra
nhn mâm cơm
,khi ăn xong TÂN li đy mâm và chén bát ra,qun áo dơ cũng đy ra cho người git.

Người v thy s
kỳ l ca chng mình mi
tò mò không biết chuyn gì xy ra ,mun
lén lút dòm qua khe ca
,thy bóng dáng ca người đi qua đi li
nhưng không thy
mt chng,mt hôm nhìn qua khe ca gương mt người chng cũng đang quay v
hướng cô ,nên cô nhn ra s biến
đi ca gương mt ,Tri ơi!bây gi
nhìn TÂN như b xương biết đi,ghê s quá cô phát hong b ngôi bit
th âm thm trn khi
.

Ngay người cng kinh hoàng lo s
,ri cũng trn khi ngôi bit
th ,b li mt
mình TÂN ,ni ám nh n cười
dưới đáy m luôn theo sát Tân bun b viết
vài t di chúc tài sn cho người v ca
mình ri t sát ,sau này cô v hay tin thì quay v ,nhn tài sn
ca người chng đ
li,bán hết ly tin
đ cu tr cho người
nghèo.
Đời là nhựy,có vay
có trả ,Tân vay bao nhiêu thì đến lúc phải trả hết cho đời ,ngày
nay những ai chưa thấy quảừng nghỉ quả không đáo lai,khi quả trổ rồi thì nghiệp trả trở tay không kịp

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by Khách vi?ng th?m 23/11/12, 12:49 pm

bác minh an kính,có phải minh an và diệu định là 1 người không,câu chuyện thật cảm động xứng đáng 2 điểm đạo

Khách vi?ng th?m
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by Khách vi?ng th?m 23/11/12, 12:50 pm

bác minh an kính,có phải minh an và diệu định là 1 người không,câu chuyện thật cảm động xứng đáng 2 điểm đạo

Khách vi?ng th?m
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 27/11/12, 11:06 am

Diệu Âm Nhuận Thiên đã viết:bác minh an kính,có phải minh an và diệu định là 1 người không,câu chuyện thật cảm động xứng đáng 2 điểm đạo
Tỷ pháp danh là cư sĩ DIỆU ĐỊNH ,tu pháp thiền

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 27/11/12, 11:09 am

TỘi ĐI VỀ ĐÂU???ĐÂY CÔ SẼ KỂ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐAU
THƯƠNG,HOẶC AI CÓ CỨ KỂ ,ĐỂ THÔNG CẢM CẢNH ĐAU LÒNG ,MÀ TỘI KO BIẾT NÊN
ĐỔ AI,NHÂN QUẢ NÀO SOI THẤU
.

TỘI
Hôm nay trời lại mưa âm ỷ ,NGẦN lại nhìn trời lo lắng ko biết tiền
đâu ?mua gạo ,mua thức ăn ngày mai đây ,căn nhà mới bị hỏa thiêu tài sản
mất ,chồng bị đụng xe ,nằm bệnh viện ,ko có người thân ,ai???cho mình
mượn tiền nghỉ đến đây hai hàng nước mắt rơm rớm ,đứa con út ngồi kế bên
vô tư nhìn mẹ , đôi mắt ngơ ngác ko hề nghỉ ngày mai này mình ăn cái
gì??một chén cơm và muối đậu cũng xong ,lại tung tăng chạy nhảy mặc đời
ra sao .
Tuy ở tuổi 50 mấy nhưng nét đẹp thời trẻ còn lưu lại ,nước da trắng
như tuyết ,đôi mắt phụng ,đôi mày cong , miệng trái tim,nụ cười khiến
nhiều người run rẩy ,nay vì hoàng cảnh nét thanh xuân phai nhạt đi rất
nhiều ,.
Trời từ từ ngưng NGẦN vội vã gánh hàng bánh kẹo lặt vặt ra chợ ,một
ngày bán chỉ đủ tiền xài vặt ko đủ chi tiêu gạo muối mắn trong gia đình
,còn tiền đóng tiền học ,trăm thứ đè lên vai một tiểu thư ,chưa hề biết
nắng mưa ngày nào ,,.
Một chiếc xe tải chở rác chạy qua ,ông chủ trên đó nhìn xuống ánh mắt
dừng lại nơi NGẦN mĩm cười ,nhiều lần thành quen ,tìm đến nhà ,.
Ông ta nảy ra tình cảm và hai người gần nhau ,ông trao cho NGẦN vài
đồng để trang trãi ,ở tuổi 50 ,vẫn làm xao động thôi thì coi như cuộc
đời bỏ ,NGẦN ko ngần ngại nhận tiền quà từ người đàn ông xa lạ để cứu
chồng ,cứu người con bé bỏng ,cứu người mẹ 80 t ,mang tiếng ngoại tình
,NGẦN rơi dòng nước mắt ,sau vài lần ông ta ko lui tới và ngần cũng tủi
nhục bản thân ,và suy sụp tinh thần vì cảnh nghèo vẫn bao phủ gia đình
chết ở tuổi 56,.
Cảnh đời là như vậy ......????

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 27/11/12, 11:10 am

BỒ TÁT CỦA CHÚNG SANH
Chiếc xe hơi vừa dừng lại trước công ty, cánh cửa mở ra, một thanh
niên bảnh trai bước xuống thong thả đi thẳng vào văn phòng giám đốc, một
lúc sau bước ra những bước chân hơi loạn choạng, anh ta vừa bị một cú
sốc, tên anh ta là HÙNG, người yêu của TRINH cô thư ký xinh xắn, hai
người cũng sắp làm lễ cưới.
Cách đây một tháng anh ta nhận lệnh giám đốc đi công tác, gờ về lại
nhận biết TRINH đã bỏ nhà ra đi, bác tài xế nhìn mà thấy tội nghiệp,
nhưng ko nói nên lời, HÙNG đi công tác, thì TRINH cũng cùng giám đốc đi
công tác ở vũng tàu, bác tài xế đã chở giám đốc, và cô thư ký đó, khi
vào khách sạn hai người, một tuần sau chở hai người về, nhưng cô TRINH
ko còn như xưa, như người mất hồn, một tuần sau cô rời khỏi gia đình, cả
gia đình đều hoảng tìm kiếm, nhưng ko ai biết.
Tám tháng sau, ngoài trạm xá báo có một người khùng vô trạm sanh, ko
có tiền, ông chủ bỏ tiền bao hết từ mọi chi phí, khi cô ta sanh xong
ông chủ nhận đứa bé làm con nuôi, vì ông chủ ko có con, hôm đi nhận đứa
bé có cả bà chủ làm giấy tờ nhận đứa bé về, bà chủ mừng vui, và hân hoan
như đứa bé chính mình đẻ, nào ai ngờ, đứa bé đó là con ruột của chồng
mình cướp đời người khác, nào ai ngờ đó là giọt máu vụn trộm, khi bế đứa
bé rời khỏi trạm xá, cô gái khùng đó đã tỉnh lại gào lên:Hãy trả con
lại cho tôi...hãy trả lại cho tôi.
Trong khi đó những lời nói khen tặng ông chủ: "ôi người đó sống thật phúc hậu, nếu để con khùng này nuôi chắc đứa bé đó chết".
Ôi! nào ai ? biết bức tường đen đó phủ cuộc đời cô gái khùng tên là TRINH .

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 27/11/12, 11:11 am

cuộc đời bất hạnh
RẦM...rầm ánh chớp sấm trong đêm tối sáng lên trong đêm tối làm cho
một cô bé tuổi 15,co rút lại vì sợ, hôm nay là ngày thứ 2 cô bé phải
trông coi cái hòm của bà ngoại ,đôi mắt ngây thơ cũng ko biết gì là
khóc,mà ko biết mình khóc để làm gì nữa, trong ngôi nhà hoang vắng cha
mẹ ko có ở bên mình nửa mới hôm nọ hai bà cháu chia nhau củ khoai
lang,cùng nhau ăn bèo trứng qua ngày,đó là bèo vớt về cho vịt ăn nó
giống như trứng cá lấm tấm hạt nhỏ ,bao nhiêu đồ đạt bà ngoại đã bán hết
trang trãi lúc thiếu túng, đến ngày cuối cùng bệnh suyễn của bà trổi
lên, vì ko có tiền nên đành buông xuôi .
Hôm đó vào ngày 1 tháng 6 năm đinh tỵ lúc chiều hai bà cháu ngồi
tâm sự :"bà chết rồi, về thăm con, con thấy sợ ko?", cô bé ngồi ngẫm
nghỉ nửa đùa nửa thiệt"con sợ chứ, bà mất mà về thành hồn thư, nhát con
thì sao, .
-Bà cụ chỉ cười và nói"tầm bậy bà mà nhát con ,bà thương con mà nhát
cái gì " cô bé chỉ cười ,nụ cười vô tư hồn nhiên ,tay cô bé cầm cái
quạt nang phe phẩy .
Khi vừa sập chiều cô bé nấu nồi cháo thịt heo để cho bà ngoại ăn ,khi
ăn tô cháo xong chừng 1 tiếng sau bà ngoại nói -"con đem cho bà ngoại
cái đèn con cóc lại đây ,loại đèn dầu nhỏ ,để đầu nằm cho bà ngoại thấy
đường đi ". BÀ cụ thong thả nằm xuống,như người ngủ,như sợ cháu mình
hoảng sợ cô bé vẫn cứ thao thao tâm sự những buồn vui của mình.
Như lời nói của mình ko được đáp lại cô bé mới hỏi-''ngoại ơi!ăn cháo
nửa ko?hả ngoại,ngoại ơi!....ngoại ,tiếng gọi ngoại giờ như lạc lõng cô
đơn càng kêu cô bé càng run .
Khi thấy mình run sợ mà ko biết phải cầu ai, cô bé chạy sang người
hàng xóm kế bên nói"ông bà ơi! làm ơn giúp con,bà ngoại của con làm sao
mà con gọi hoài ko trả lời',chú ba nhà bên nghe vậy chạy sang nhìn và
khám xong trở ra nói với lòng buồn bả "ngoại của con đã ra đi "cô bé chỉ
trố mắt ngó mà ko nấc lên tiếng khóc nào, lặng lẻ vào thu xếp quần áo
của bà ngoại để người ta thay đồ ,một đồng một cắc cũng ko có để mai
táng.
Bác tổ trưởng thấy vậy mới làm đơn để xin quyên góp, cũng may chủ
hòm tốt bụng cho hòm và vải mai táng ,mọi việc họ làm đều như cứu giúp
cô bé đơn côi này,chỉ ko có thầy để đến tụng kinh thui .
Những giờ cúng cơm cô bé bưng lên đầu hòm tô cháo nấu tôm khô ,người ta mới cho vài ba ký gạo ,cô bé mới có để nấu cúng .
Không ai lại chỉ một mình cô bé lủi hụi một mình,mọi người chỉ đến
thắp nhang và cho vài đồng cúng điếu ,rồi người nào lại lui về nhà ấy .
Đêm nay là đã được hai ngày ,ngày mai là ngày chôn rồi ,ko ai coi
ngày ,coi giờ ,muốn chôn lúc nào cũng được ,muốn động quan lúc nào cũng
xong, ko có cháu đích tôn thì cô bé cũng là cháu đích tôn .
Và ngày chôn ngoại đã đến ,qua một đêm ngủ sáng ra ,mọi người hội tụ hôm nay bác tổ trưởng đã thỉnh được ông thầy đến .
Tiền cúng điếu cô bé phải giữ ,mọi chi phí ngày cuối này ,rượu đãi
,và nhờ người mua một chúc gì để họ dùng,đến giờ rồi, mọi người gạt hết
chiếu qua rồi hành lễ,ông thầy ngạc nhiên hỏi "ủa cháu đích tôn đâu"cô
bé im lặng lắc đầu,vậy là cô bé đội tang cúi xuống trước hòm gọi là để
vong bước qua lưng ,
Ngày đưa tiển cuối này cô bé cũng chưa cất tiếng khóc, hòm bà cụ được
đưa lên khoảng đất trống dành nghĩa trang do người tốt bụng cống hiến
cho .
Khi hạ huyệt bà ,giờ đây cô bé biết rằng từ đây cô mãi mãi ko còn ai
là người thân nữa ,vì ngoại là người duy nhất nước mắt cô tuông tràng
như mưa.
Đôi tay bé nhỏ hốt từng bụp đất thảy vào huyệt,từ bây giờ cô bé đã
phải đương đầu với sóng gió cuộc đời và cũng bước vào đường tu ẩn dật .
Hôm nay là 29-12,âm lịch còn một ngày nửa là tết rồi những tiệm bánh
mứt bày bán đèn chớp rực rỡ,cô bé ấy vừa tan học bước những bước chân
vội vàng vừa về đến nhà,lật đật lấy giỏ xách bỏ vào vài cái chung ,đựng
nước cúng (còn gọi là tách đựng trà),vài nén nhang,vội vàng khóa cửa rồi
đi nhanh về phía nơi nghĩa trang,trên đường đi cô bé móc trong túi áo
vài đồng mua mứt,để lên mộ cúng,và một cây vạn thọ đó là đồng tiền ít ỏi
mà cô bé xe nhang mướn,dành dụm,ở đâu đó vài tiếng nổ đùng
đẹt.....đùng...đẹt ..lẻ loi của những phong pháo cô bé vội cất bước
nhanh đến hai ngôi mộ của ngoại và mẹ của mình .
Nhìn quanh giờ này người thăm mộ cũng đát đát ra về, ánh nắng cuối
cùng cũng đang sắp tắc, cô bé vội trãi thức cúng xuống thắp nén nhang
,ko biết từ đâu những cơn gió lạnh thổi rít lên hú.....hu....hú...hu,cô
bé khoanh tay ôm bờ vai nhỏ rùng mình,nhìn quanh ko còn ai chỉ còn một
mình cô bé đơn côi,vội bốc nắm đất đặt lên mộ nhang sắp tàn,cô bé nhanh
chóng thu dọn và vội vàng nhanh chân rời khỏi qua cánh đồng trống nhưng
tiếng gió rít vẫn theo sau cô như tiếng than của người thân mình theo
gót .
Cô ngoảnh mặt nhìn lại thiết nghỉ mẹ mình và bà ngoại đang nhìn
mình,cô cúi đầu nhanh chân về ,ngôi nhà hiu quạnh vắng lặng ngày nào
cũng phải cúng cơm,cô vội nấu ít cơm ,luộc rau rồi ít chao thế thôi,chỉ
là đồng tiền nhỏ nhoi cô lo hôm nay rồi ko biết ngày mai,tiền đóng học
phí tiền gạo ,mua củi đốt .Đôi mắt cô bé nhìn xa xăm, ngày mai và mốt là
tết rồi,soạn lại hai bộ đồ củ của mẹ khi chết ko liệm hết,cô xăm soi
mặc vào chiếc áo cũng còn mới nhưng rộng thêng thang dài đến đầu gối,mặc
chiếc quần đen rộng và đáy nem .
Cô chỉ bậm môi lại mím chặt nghỉ ngày tết mình đành mặc lại đồ này
của mẹ thôi,rồi rảo bước vào chợ tết mua vài ít đồ để tết có cúng giao
thừa và cúng ông bà ,khi về nhà trời tối om một mình cô lại lui cui một
mình leo lên gường,ngồi thanh tịnh niệm NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM .
Buồn ngủ thế là cô đã chìm dần trong giấc ngủ ,nghỉ đến tiên phật bồ tát nguyện người độ cho mình thoát dần qua cảnh khổ.
Hôm nay đã tết rồi cô bé vội cúng cơm chúc mẹ, và ngoại an vui,trên
bàn thờ vỏn vẹn chén cơm và muối đậu,hôm nay có thêm rau luộc và tương .
Cô lẳng lặng bên cửa sổ nhìn ra ngắm những đứa trẻ nhảy nhót vui
mừng bên cha mẹ ,hí hửng với những bao lì xì đỏ,cô mừng cho người nhưng
hơi tủi cho thân phận ,lẳng lặng sau bửa cơm đóng cửa rồi leo lên gường
xếp bằng niệm quan âm, lòng cô chỉ có phật và quan âm là để chia sẻ thui
bạn bè ko có, người thân cũng ko .
Ngày hôm sau là mùng 2 những người xe nhang chung cô chạy sang rủ đi hạ nhang chúc tết.
Cô đi theo khi đến chủ lò nhang nhội ít bột xe ,rồi mỗi người chia
ra một ít ,khi xe hết miếng bột rồi ,đến chủ ngỏ lời chúc đầu năm,là ông
chủ lì xì cho thợ ,cô bé như mở cờ vui vẻ nhận những đồng tiền lì xì đó
.
Thấm thoát tết trôi qua ngày đi học cũng lại đến ,cô cũng trở lại
sinh hoạt bình thường đi học rồi đi xe nhang kiếm tiền ,đêm về lại ngồi
niệm phật,một ngày kia sự việc đột nhiên tai biến đã đến với cô.
Mẹ mới mất hai năm chưa kịp mãn tang,lại mất đi bà ngoại người duy
nhất còn lại là chổ dựa của cô nừa khổ vì tiền bạc ko có,vừa tinh thần
suy sụp cô đã ngã bệnh,sốt nóng cũng may có cô bạn con của chủ lò nhang
chạy qua vì thấy hai ngày ko thấy cô qua làm.
Khi thấy cô ấy sốt mới gọi hàng xóm qua người cạo gió người cấp cứu
hạ sốt,người thì nấu cháo giúp cô lại qua tai biến,qua tai biến này lại
tiếp tai biến kia,người chị ở sài gòn đã từ lâu ko hề liên lạc đã quay
về ,người chị nói :"bây giờ ko còn ai vậy em nên bảo lãnh chị nhập vào
hộ khẩu đi để có chị có em ".nghe như vậy cô ấy mừng quá làm giấy bảo
lãnh cho người chị vào,sau khi được bảo lãnh vào thì người chị lại dùng
quyền huynh thế phụ đòi chia của .
Giờ đây cảnh tình nghĩa lại xâu xé khiến cô ấy đau lòng muốn vào chùa
xuống tóc,và cuối cùng cũng bị người chị sang đoạt hết tài sản nhà cửa
của cha mẹ để lại,cô ấy lại bước vào sóng gió của thế gian .
Trong cuộc sống đó cô ấy đã thành công việc và vươn lên mãi đến ngày
nay,trong cuộc sống đó cô ko ngừng chiến đấu từng hoàng cảnh trái ngang
hết,

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by minh đài 27/11/12, 11:12 am

BƯỚC CHÂN TẦM ĐẠO
Trong đường đạo ai ko chông gai vướng mắc thì khó tầm ra chân lý
,thấy nghe ,và cảm nhận,và chính mình nếm trãi mới biết vị đắng cay
trong cuộc sống mới đến với đạo càng đau càng ngẫm ,thì đạo càng sâu
thâm thẳm ,
Chân lý trên lý thuyết chỉ là kết luận nói mà thôi ,còn thực tế mới
là bài học thực tiển, những hồi ức đi qua ,tất cả sẽ là những bài kinh
vô tự ,VO-DINH sẽ từ từ mở dần cánh cửa đạo lý làm người sâu thẳm của
thế gian.
HỒI ỨC
-Trong một cuộc hỏa hoạn ngôi nhà thân yêu của Định đã lụi thành đống
tro tàn ,bao nhiêu của cải của cha mẹ gầy dựng tiêu trong chốc lác,lúc
ấy Định mới được 8t học lỡ cở lớp 1, lớp hai ,vì hỏa đó Định tạm ngưng
học một năm vì ko có tiền đóng ,mẹ của ĐỊNH phải đành chở ĐỊNH đến nhà
người bạn gởi để mình về thu xếp.
Trong ngôi nhà xa lạ ,phải sống với người ko quen biết thì hoảng sợ
khóc lên ,ĐỊNH lúc ấy run lắm ko biết mình phải ở bao lâu với người này.
Người đàn bà đó to mập phệ ,vợ của một đại tá ,ngôi nhà rộng kẻ ăn
người ở cũng vài người,bà ta cất giọng, bắc the thé -"Này có đứa nào
mau lôi con bé vào....."vì lúc ấy ĐỊNH cứ ôm ghì chân mẹ ,và mẹ của ĐỊNH
cũng cất tiếng khóc nói trong nước mắt -"mẹ phải gởi con ở với bá VINH
một thời gian để mẹ thu xếp việc nhà rồi quay lại đón con ".Một đứa trẻ
mới 8t thì đâu biết gì chỉ khóc thôi.
Khi ĐỊNH được lôi ra khỏi người mẹ ,và nhìn mẹ bước lên xe chạy khuất mới theo người xa lạ vào nhà .
BÁ VINH là người giàu có nhất trong KHÁNH HỘI,nổi tiếng trùm sò ,hay
khắc khe với người ở lại là người luôn đạo mạo người chân tu ,trong nhà
chia ra hai bật kẻ ở ,kẻ ở hàng bật thấp sẽ ko bao giờ được bước lên
nhà trên làm gì xong công việc phải trở về xó chổ của mình ,còn hàng bật
cao hơn là theo hầu bà rót nước ,quạt ,chuyên làm chuyện vặt .
Còn ĐỊNH là người được gởi nên được là người ở bật cao nhất là chỉ đấm lưng cho bà và hầu bài trong cuộc đánh bài trược .
Khi đến giờ ăn người chủ ăn trước cái dư thừa mới được đến người ở,
khi ăn thì chủ ngồi bàn ,kẻ ở phải ngồi chiếu dưới đất ,khi nói chuyện
phải BẨM THƯA .
Sau bửa ăn trưa ĐỊNH hầu bài ,nghĩa là chia bài trượt cho các cụ ,các
bà , cứ một ván bài người nào ăn sẽ trích tiền thắng đó cho Định là 20
đồng .
Vì là người mới ĐỊNH ko biết nhiều về sự sống trong gia đình vương
giả này,chỉ ăn chơi ,tất cả giờ rảnh đều là đánh bài trượt .
Bá VINH có ba người con trong cuộc sống của họ đua đòi ăn chơi
,được một tháng sau BÁ VINH cho ĐỊNH ngủ chung gường vì bà ngủ một mình
sợ ma, chồng bà luôn đi vắng 1 tháng mới về một lần .
Tuy giàu có nhưng ko thấy bố thí cho ai,trong nhà có cả một tủ vàng ,nhưng đối người nghèo thì khinh ra mặt.
Cuộc sống vương giả ,tạm bợ trong căn nhà này mà ĐỊNH vẫn cứ thấy mình
thiếu đi tình thương mẫu tử ,sự phân chia giai cấp,người chủ và kẻ
ở,người nghèo bao giờ cũng ăn đồ thừa thải của chủ. khi làm gì ko vừa ý
con ở dù còn nhỏ cũng bị đánh ngắt nhéo bằm mình,chỉ âm thầm trốn chổ
vắng khóc .
Trong cảnh đời người giàu thì giàu vô cùng,kẻ nghèo thì nghèo tột
cùng và cũng có những con người tham lam muốn vơ vét hết của cải của
người yếu thế cô ,người giàu cho vay lãi bạc mười .
Khi ko trả nợi nổi bắt người phải đợ con cái trừ nợ trong thời kỳ thế chiến thứ hai,.
Đây cũng là con đường khiến cho Định đến với đạo ,làm thế nào?giúp đời biết đạo lý làm người .
Tưởng rằng mẹ con còn lâu lắm mới gặp lại ,chỉ 1 tháng sau mẹ ĐỊNH
ghé thăm con trên tay cầm vài cái bánh ,khi gặp lại thấy con mình cũng
bị xem như người ở hạng bật cao ,dù cao hay thấp cũng chỉ là người ở .
Mẹ đã ko cầm nước mắt ,qua lời kể của những người ở thì mẹ ĐỊNH đã
có sự bình đẳng hơn,ko xem người ở là nô lệ vui vẻ giao tiếp dù đó là kẻ
bần hàng, khoảng 1 tháng sau mẹ ĐỊNH đón ĐỊNH về,căn nhà được xây cất
lại,nhưng từ đó ĐỊNH hay ngồi suy ngẫm,ít chơi với ai dù có chơi với
người nào cũng khác hẳn về chân lý,tuy còn nhỏ nhưng luôn nói đạo lý
khác người ,đời thấy lạ gọi là KHÙNG .
Khi có biệt hiệu khùng nhưng sao vẫn cứ vui ko phân đẹp xấu ,ko biết
phân biệt ghét ,hờn ,hôm qua bị người bạn đánh mình hôm nay cũng vui vẻ
tha thứ hòa đồng
Ngày đầu tập ăn chay.
-Nghe nói ăn chay là ko được ăn thịt ,cá ĐỊNH nghỉ miễn đừng ăn thịt
cá chứ họ nấu gì kệ ,sáng mặt trời đã lên đỉnh đầu ĐỊNH chạy ra chổ bán
cháo của mẹ nói -"mẹ cho con một tô cháo ko bỏ thịt chỉ cho vài cọng
hành là được 'mẹ Định nhìn con ngạc nhiên ,sao hôm nay con mình ko ăn
thịt mà chỉ ăn cháo ko.
Ko ai nghỉ Định ăn chay cả ,đến cơm trưa thấy người chị đem rau luộc
với nước tương thế là ĐỊNH xà vào ăn cơm ,người chị la "tao ăn chay mà
sao mà mày nhảy vô "Định cũng nói "em cũng ăn chay mà ,em đâu có ăn thịt
đâu"khi biết ĐỊNH ăn chay thì cả nhà đồng cười ,nhưng ko ai chấp một
đứa bé mới 8 tuổi đòi ăn chay của ĐỊNH.
-Cách tu của một cô bé 8 tuổi là bên mình có một bức tượng QUAN ÂM
nhỏ ,đẹp khi nằm xuống chắp đôi tay lại ép bức tượng vào giữa lòng
tay,khấn cho con ngủ ngon và luôn bình an,rồi cứ niệm NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM
BỒ TÁT,mãi ,tiếng niệm này nối với tiếng niệm kia cho đến khi chìm
trong giấc ngủ.
ĐI TẦM SƯ PHỤ
-Khi chữ hiếu đã tròn mẹ ĐỊNH đã mất người thân ko còn ai như trong
bài CUỘC ĐỜI BẤT HẠNH mà ĐỊNH đã viết đó,thì nối đến đi tầm thầy để học
đạo ,hoặc nhận sư phụ ,nghe người bạn nói ngôi chùa này là chùa ni.
Sư bà là người thiền tu trên núi CHÂU ĐỐC khi nhập thiền bà nghe
tiếng cọp vang như ở xa nhưng khi bà xã thiền đứng lên nhìn lại ko hiểu
sao,dấu chân cọp cứ đi vòng quanh mà ko ăn thịt bà,sau đó bọn dân tộc
khờ me gần ranh giới tràn qua chém giết chặt đầu ,bà lui về đây cất chùa
tu khi Định đến thì bà đã viên tịch,nghe người bạn kể rằng giờ thiền
của bà từ 6h đến 7h, nhưng hôm đó bà như thường lệ tắm rửa xong leo lên
chòi gác tọa thiền,quá trưa ko thấy sư phụ xuống thì đệ tử chạy lên thấy
bà ngồi trong tư thế thiền ra đi từ lúc nào,nên mọi người xây tháp thờ
bà chôn trong tư thế ngồi tọa thiền.
Hiện người sau làm trụ trì ĐỊNH vào muốn xin xuất gia nhưng eo
ôi!khi vào đó ko ai tiếp mình ,mà các tăng sinh tiểu tiện lung tung ,ghê
quá ĐỊNH bỏ ra.
Trên đường trở về sẳn ghé thăm người bạn học ,những người quanh
đó nghe ĐỊNH ẩn tu thì kéo đến ,lúc này ĐỊNH được 15 tuổi ai nhìn cũng
ngạc nhiên ,có một vị người đàn ông mới nói :"nghe nói cô tu tôi đang
tìm người tu giỏi để giúp vậy nhờ cô giúp nếu cô làm được thì tốt, ko
được tôi cũng ko dám trách vì nhiều thầy ko làm được,"ĐỊNH gật đầu,
người này tiếp "trước tiên cô ngồi đây thử linh cảm nhà tôi thờ bao
nhiêu vị phật nếu đúng tôi mới dám nói ,ĐỊNH liền nhắm mắt niệm phật,con
số phật tăng dần trong đầu đến số 12 ,ngay bản thân ĐỊNH cũng còn nghi
ngờ bản thân nhưng đây chỉ là thử mà.
Khi Định nói 12 chư vị phật ,ông ta ngạc nhiên nói "cô chưa bao giờ
đến nhà tôi tại sao?cô biết "Định lắc đầu nói "tôi cũng ko biết tại
thấy sao nói vậy ".
Người đàn bà kia nghe nói ĐỊNH chưa bao giờ đến nhà người đàn ông
này mà suy đoán tài vậy thì hỏi :"cô coi thử tôi xem "Định nói :"bà tu
đạo cặm "bà ta ngạc nhiên hỏi "đạo cặm là gì?"ĐỊNH trả lời tỉnh queo
"ngĩa là bà thắp nhang cho có lệ ra cặm rồi quay thôi chứ ko nghỉ đến
mình làm có ý nghĩa gì và ko khẩn cái gì ,bà ta gật đầu lia lịa sát nhận
hồi nào đến bây giờ bà ta ko tin bất kể cái gì cả thầy bà cũng ko
tin,hôm nay nghe vậy phải cố gắng chăm hơn .
Người đàn ông mới mời Định quá cố qua nhà ,khi đến nơi Định thấy ông
ta thờ nguyên bản 12 vị phật thường tam thế hay nhiều vị phật người đó
là bật thầy rồi ,rồi ông ta mới nhờ Định xem dùm người con bị khùng đi
cả mấy năm ko nghe tin tức còn sống ko?ĐỊNH trả lời người này vẫn sống
được mọi người tốt bụng giúp đỡ ,ông ta có vẻ hài lòng và an phận.
Định vốn ko biết bói, ko biết coi nhưng ko hiểu sao ?lúc ấy làm được,trời đã trưa rồi ĐỊNH về gấp .
Hai ngày sau lại đi tầm vị thầy ở trên núi xuống,vị thầy này vừa hạ sơn Định lại đến nghe nói pháp ,
Suốt ngày thầy nói thơ điển nghe rất hay,bạn của ĐỊNH nói thầy tu ở
núi TÂY NINH ,ĐỊNH nghe được hai ngày thôi ,tối về thiền.Và người chị
biết đã đánh ĐỊNH túi bụi ko cho đi nghe pháp tu ,ĐỊNH cứ ngồi trong góc
mà niệm ,niệm đến lúc ngọn roi đánh ko còn biết đau .Lúc này người chị
cũng chưa về ở chung ,nên ĐỊNH vẫn còn cơ hội để tu.
Cũng như thường lệ sau bữa cơm là ngồi niệm phật ,hôm nay cẩn thận
tọa thiền ,nhìn vào tượng quan âm mà cứ thế bắt chước thiền ,
Tự nhiên như những án mây bao phủ quạt xuống, người lâng lâng cảm
giác như bay bổng ,ĐỊNH niệm di đà thì tay tự nhiên kiết ấnDI ĐÀ ,ĐỊNH
niệm QUAN ÂM tay tự kiết ấnQUAN ÂM,niệm vị nào thì kiết ấn vị đó .
Và từ đó bước chân rất nhẹ thoang thoát như bay ,người lâng lâng kỳ
lạ, đến gặp vị thầy trên núi đó ,nhưng ngày hôm sau vị thầy đó bị công
an địa phương đuổi ra khỏi chùa ,vì sợ truyền bá bậy ,trước khi ra đi
nhắn cho bạn ĐỊNH nói lại là ĐỊNH phải rán tu vì nếu ko sẽ bị điên ,loạn
,.Vì ĐỊNH căn cơ quá cao tại ĐỊNH mà thầy phải rời khỏi chùa .
`Tiếng đồn nhiều người muốn tìm nên người chi đã ngăn ko cho tu ,ko cho
ăn chay ,ko cho thiền và bắt về thành phố ,trong cảnh hổn độn ĐỊNH phải
tu như thế nào ,đây là một thử thách lớn,Định phải vượt qua .
Ngày về thành phố người chị lại ko cho đem tượng quan âm ,như sự bắt
buộc rời khỏi nhà ,và sau đó đã âm thầm bán căn nhà đó cho người khác
nhưng ko sang tên được ,vì ĐỊNH là chủ căn nhà mà, trên danh nghĩa đã
bán nhưng phải chờ ĐỊNH đủ tuổi mới sang tên ,lúc ấy ĐỊNH 16t .
Trong thời điểm bị ngăn cản tu,bị cấm thờ phượng ,ĐỊNH vẫn âm thầm tu
5h sáng lên tuốt sân thượng tọa thiền,thiền ở bất kể chổ nào vắng người
thì ngồi thiền,vừa làm vừa thiền ,và cứ thế cho đến hai năm sau ,đủ
tuổi 18 thì xin vào cơ quan nhà nước để đi làm hàng thêu,khi đã đi làm
lại có cơ hội tầm thầy,được người dẫn đến chùa KỲ QUAN 1,Định đi thọ trì
kinh sau đó ý muốn quy y nơi này ,lại một lần nửa kỳ lạ thay ý tính ko
bằng trời tính ,ngày chủ nhật chạy lên muốn nói với thầy cho mình quy y
nhưng hởi ơi !chùa vắng tanh ko còn ai ,mọi lần nhiều cô nhi ,nhưng hôm
nay toàn là khóc ko.
nghe một cô nhi kể lại ,hôm kia dưới bếp ko có trống nên ko kịp nấu
nước cho thầy tắm ,thầy bực mới mắng và đánh các cô nhi,sư bà (nghĩa là
mẹ của thầy) mới nói :"mày ko nuôi nữa đem lên chùa ở bình dương để
người khác nuôi"vị thầy đó mới quyết định đem hết cô nhi về BÌNH DƯƠNG
,ĐỊNH kỳ này phải khám phá cho rõ mới đạp xe về BÌNH DƯƠNG vì có người
quen nên nghỉ ngơi lại
Vì đạo ĐỊNH phải vượt từ thành phố về BÌNH DƯƠNG ,HỐ NAI đi bằng xe
đạp ,khi đến nơi vừa gặp mặt những đứa trẻ mồ côi rất vui mừng khi gặp
lại ĐỊNH ,và cũng kể chuyện đầu đuôi sự việc nhưng lén lút ,nếu ko lại
bị ăn đòn.
Ở lại dự lễ cúng chuyến đó là rằm tháng 7 trung ngươn ,thì ra vị thầy
mà ĐỊNH theo suốt hành trình đi ta bà cúng đám ma,cúng cầu an hoàng toàn
vẫn còn sân si,còn tham vọng vẫn còn bản tánh tầm thường ko xứng đáng
là người gương mẫu cho ĐỊNH QUY Y ,mọi hy vọng lại bị đổ vở ,ĐỊNH vẫn
tiếp tục ẩn tu ,mãi về sau về HỐC MÔN mới tầm ra vị thầy tài ba biết bùa
chú đánh vong giỏi ĐỊNH mới trình bày ,thì thầy nói "-đó là con chưa có
nhân duyên'ĐỊNH mới về quy y chùa ở HÓC MÔN thì được một tháng thầy
gặp nhiều sóng gió lung lay ,ĐỊNH mới khấn con về quy y nhưng ko về thọ
pháp .
Sau lời khấn chùa trở nên yên ấm ,thầy cũng bớt sự sóng gió ĐỊNH lại ẩn tiếp con đường tu

HẾT

minh đài
Mod

Tổng số bài gửi : 69
- + Điểm Đạo Hạnh : 6
Join date : 06/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH  Empty Re: Những câu chuyện của DIỆU ĐỊNH

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết